Pages

Sunday, September 29, 2013

[Note 4] Kim Ốc




Tần Thủy Hoàng Doanh Chính xuyên thành A Kiều hoàng hậu, quyết tâm xây dựng thế lực, muốn giành lại giang sơn. Nào ngờ lại khiến Lưu Triệt – Hán Vũ Đế động chân tình (nói vậy thôi chứ lúc đó thấy trai gái nào đẹp là anh công cứ ngắm chảy nước miếng >”<). Sau A Kiều vẫn cứ chết do bị Vương Thái Hậu ám hại, Doanh Chính lại xuyên là Trần Kiểu – nhị ca của A Kiều, người luôn muốn leo lên giường vua.


Lưu Triệt khinh thường Trần Kiểu, nhưng sau khi bị “đổi ruột” Lưu Triệt cứ thấy hình bóng A Kiều thấp thoáng trong Trần Kiểu. Rồi lại động chân tình. Vì “mê mỹ nhân” nên xém nữa bị Doanh Chính giành giang sơn, nhưng rồi anh công đã giải quyết được ổn thỏa, ít nhất đến khúc mình xem thì Doanh Chính vẫn đc Lưu Triệt giúp “kim thiền thoát xác”, không phải chết, nhưng phải rời khỏi kinh, chỉ chốt bằng 1 câu vu vơ rằng: Vô luận là mười năm, vẫn là hai mươi năm, thiếu ai đều có thể, duy độc không thể khuyết thiếu hắn......


*Cào tường* Cầu PN nha, ít nhất cũng phải cho biết sau này 2 ng ra sao chứ, Doanh Chính phải chờ 10,20 năm hay là Triệt ca lâu lâu chuồn ra cung thăm "vợ"?



Truyện hay, rất thích Doanh Chính, đến tận gần cuối truyện mới động tâm 1 chút với Lưu Triệt, vậy nên trc đó dù Lưu Triệt phong lưu vẫn không thấy ghen gì, còn thấy khó hiểu tại sao Lưu Triệt lâu lâu “kỳ kỳ” J). Ko thích Lưu Triệt lắm, dù khúc đầu cứ bảo A Kiều là quan trọng nhất nhưng vẫn cứ cho mình 1 cảm giác anh yêu tuy sâu nhưng chưa đủ, phi tử, người tình vẫn đầy đàn, chỉ là lâu lâu “buồn đời” nhớ về A Kiều thôi. Chỉ đến khúc cuối truyện mới có cảm giác là anh thật sự yêu. 1 điểm không thích ở anh nữa là quá yếu lòng với ngoại thích quá hiếu thảo với mẹ, dù rằng chính mẹ mình đã giết người con gái mình yêu. Ko nỡ sát mẫu thì ít ra cũng phải có hành động gì hiệu quả hơn chứ, đằng này vẫn cứ phải nhẫn nhịn, dù khi đó mọi binh quyền đã được nắm trong tay và thế lực ngoại thích họ Vương vẫn chưa quá mạnh.

1 comment: